Lũ Cộng Sản VN không thể tránh khỏi “Mùa Xuân Ả Rập”

Nguyễn Ngọc Thắng |Hệ thống thông tin sinh viên blog|

“Ý Trời- Lòng dân”


Ngày xưa, khi thấy những hiện tượng lạ của Trời đất từ những vầng mây trên Trời, hoặc các chuyển động dưới đất, như những cơn sấm sét, mưa bão, lũ lụt.v.v... thì đó là những dấu hiệu báo trước cho một biến cố, hay có thể là sự sụp đổ của một triều đại.

Thượng nghị sĩ John McCain đã nói đến “Mùa Xuân Ả Rập” sẽ xảy ra tại Tầu cộng. Còn tại Việt Nam, liệu có thể có “Mùa Xuân Ả Rập” hay không?

Lũ Cộng Sản VN không thể tránh khỏi “Mùa Xuân Ả Rập”

Có hay không, sớm hay muộn, thì “Mùa Xuân” đó, hiện thời đang ở trong tay của tất cả mọi người dân; đặc biệt là lớp người trẻ tuổi tại Việt Nam. Do vậy, nếu tất cả mọi người dân đều một lòng đứng lên để làm nên “Mùa Xuân Ả Rập”.

Tuy nhiên, trước khi “Mùa Xuân Ả Rập” sẽ đến với người dân Việt Nam, thì chính những người muốn làm nên “Mùa xuân Ả Rập” chắc chắn phải chuẩn bị sẵn mọi thứ để đón nhận một “Mùa Xuân”.

Mùa Xuân sẽ không hoàn hảo, sẽ có những cơn bão tố, nếu chúng ta, mọi người từ hải ngoại và quốc nội không chuẩn bị mọi phương diện thật kỹ lưỡng trước khi “Mùa Xuân” đến.

Mùa Đông sẽ phải qua, những hoang phế bởi những cơn cuồng phong, mọi vật đều phải ngả nghiêng, gãy đổ. Do vậy, chúng ta phải nghĩ cho ra những phương cách để phục hồi, để thay thế ngay tất cả mọi vật sẽ bị những cơn cuồng phong cuốn bay đi mất.

Xin tất cả mọi người ở trong cũng như ngoài nước hãy đem hết tâm huyết, để nghĩ suy cho đến tận cùng, để tìm cho ra những cách “đón Xuân”.

Chúng ta là những người VN tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại, những người thật lòng muốn có “Mùa Xuân” trên quê hương, thì nhất định phải hướng về những cuộc đấu tranh thực sự tại quê nhà, chứ không phải là những màn giả trá, mà chúng ta đã nhận biết qua những hành động và lời nói bất nhất của họ.
Rồi Mùa Xuân sẽ phải đến. Mùa Xuân có Mai Vàng rực rỡ - có Cờ Vàng tung bay ngạo nghễ trên khắp chốn, khắp nẻo đường Việt Nam.

Chúng ta hãy chuẩn bị ngay. Tôi muốn nói ra điều này, dù biết trước rằng, sẽ có rất nhiều người sẽ cho tôi là nói bậy, nhưng tôi vẫn cứ nói:

Lũ giặc cộng sản VN, với giấc mộng bá chủ thiên hạ, từng qua những lần tranh bá đồ vương. Nhưng, rồi sẽ có một ngày Lục địa này sẽ trở lại với thời kỳ Lục quốc.
Điều này đã và đang là nỗi ám ảnh ghê gớm tận trong tâm can của bọn cộng sản VN ác độc, nhưng mọi chuyện đều phải xẩy ra.

Luật Trời đã định. Lũ giặc cộng sản VN phải trả lại những món nợ mà chúng đã vay của những dân tộc, mà đã có thời họ là một Vương quốc hẳn hoi. Tin hay không là quyền của mỗi người.

Nhưng điều tiên quyết hiện thời, là tất cả mọi người, chúng ta, ở hải ngoại cũng như tại quốc nội, đều phải chuẩn bị sẵn sàng một giải pháp hoàn hảo để đón một “Mùa Xuân Ả Rập”.

Tất cả 54 dân tộc tại lãnh thổ Việt Nam hãy bay vút lên cao! Hãy giáng những ngọn lửa hờn xuống để thiêu đốt hết cả bọn cộng sản bất lương tàn bạo ra thành tro bụi.

Đảng cộng sản VN “Treo đầu dê bán thịt chó”

Châu Thị Thúy An |Hệ thống thông tin sinh viên blog|

Thành ngữ “Treo đầu dê bán thịt chó” theo nghĩa đen, dùng để chỉ sự gian lận của những kẻ hàng thịt ngoài chợ lừa khách hàng. Trước cửa treo cái đầu dê quảng cáo mà bên trong thì toàn là thịt chó. Nói rộng ra là mánh khóe dối trá, gian lận của những con buôn làm ăn bất chính, bán hàng giả mạo, kém phẩm chất. (Hàng giả mạo, thuật ngữ hiện đại gọi là hàng đểu)

Ngoài phạm vi buôn gian bán lận, thành ngữ này cũng còn được dùng trong xã hội để chỉ ra thủ đoạn lừa đảo, bịp bợm, giả nhân giả nghĩa của các chế độ bá đạo, lừa dân, dối trời.
Đảng cộng sản VN “Treo đầu dê bán thịt chó”
Một quán ăn tại Sài Gòn được đặt tên bá đạo
Đảng cộng sản Việt Nam chính là một đảng “treo đầu dê bán thịt chó” từ xưa đến nay. Đảng này chuyên dùng thủ đọan bất chính, tà đạo của một nhà nước ngụy quyền để mị dân.

Cứ xem cái tên “đảng Cộng sản” thay hình đổi dạng như da tắc kè thì đủ biết.
Khởi đầu, ngày 8/2/1930, đúng ngày Tết năm Canh Ngọ, tại căn nhà của một công nhân ở bán đảo Cửu Long, Hương Cảng, Hồ Chí Minh khai trương bảng hiệu “Đảng Cộng sản Việt Nam”, mở cửa hàng chó, bán cho nhân dân miền Bắc Việt Nam, theo tiêu chuẩn tem phiếu, rập theo khuôn mẫu của sư phụ, loại thịt chó đông lạnh nhập của Liên Xô và Trung quốc, có thương hiệu là Quốc tế Cộng sản. Tám tháng sau, Trùm Sò Mafia Quốc tế Cộng sản không vừa ý với thương hiệu này nên ngày 31/10/1930, ông Hồ phải thay bảng hiệu mới có tên “Đảng Cộng sản Đông Dương” để làm vui lòng Bố già (God Father).

Ngày 11/11/1945, chính phủ Việt Nam mới được thành lập, để che dấu món thịt chó cộng sản có liên hệ đến nhà nước, e nhiều người phản đối, ông Hồ cho gỡ bảng hiệu “Đảng Cộng sản Đông Dương” xuống và trưng một bảng mới khác lên có cái tên rất hiền lành là “Hội Nghiên cứu Chủ Nghĩa Mác ở Đông Dương” để tiếp tục đánh lừa người mua ngờ nghệch, nhẹ dạ.

Dần dà, thấy một số người mua quen với món chó giả dê, tháng 2/1951, ông Hồ lại mon men treo lại bảng cũ, nhưng vẫn còn sợ phản ứng của người tiêu dùng nên trại chữ Cộng sản thành Lao động. Bảng mới có tên “Đảng Lao động Việt Nam”.

Sau khi cướp được miền Nam năm 1975, tóm thâu Nam Bắc vào một rọ, độc tài cai trị, độc quyền buôn bán, hậu duệ ông Hồ không phải e sợ ai cạnh tranh nữa, công khai bán thịt chó, bắt toàn dân phải ăn độc một món thịt chó, dù là chó bệnh, chó ghẻ, chó dại… mặc kệ ai không ăn được thịt chó hoặc dị ứng với thịt chó. Một năm sau, 1976, cái bảng hiệu nguyên thủy đầu tiên khai trương năm 1930, đã cất giấu bấy lâu, nay được đem ra phủi bụi treo lên lại: “Đảng Cộng sản Việt Nam”.

Đảng cộng sản VN “Treo đầu dê bán thịt chó”

Bắt đầu từ đó, đảng Cộng sản Việt Nam một mình một chợ, tha hồ nhiễu nhương, tác yêu tác quái. Sự độc quyền này giúp cho đảng Cộng sản Việt Nam ngày càng trụ vững địa vị trong chợ và đám đầu nậu chó phất lên giàu có, nhanh chóng trở thành bọn “tư bản đỏ”. Mặc dù năm 1989-1990, món thịt chó tại bản xứ Liên xô bị dân Nga tẩy chay, lên án. Ngôi chợ chó vĩ đại, hoành tráng ở Liên bang Xô viết, nơi cung cấp thịt chó khắp thế giới bị dân chúng đốt cháy và thịt chó bị buộc phải thiêu hủy. Tuy vậy, với bản chất gian tham cố hữu, đảng Cộng chó Việt Nam vẫn cứ ù lì, cứ buôn gian bán lận món hàng đểu. Thịt ôi thúi bị Liên xô vất đi, bị khối Đông Âu đem chôn thiêu hủy đều được bọn hậu duệ ông Hồ cho đào lên, lượm về bảo quản bằng phọc môn rồi chèn ép người dân buộc phải ăn, sống, chết thế nào đều tùy tiện trong tay mình, bất chấp người dân và Ủy ban Môi trường Vệ sinh thế giới kịch liệt phản đối và lên án. Tệ hại hơn nữa, người dân trong nước, ai mở miệng phê phán món thịt chó dở hay vô nhân đạo đều bị bọn đầu trâu mặt ngựa của đám đầu nậu trong chợ chó dùng dùi cui, roi điện, dao găm, lựu đạn dọa nạt, thậm chí còn bắt bỏ tù.

Muốn chống Tàu phải diệt bọn Việt cộng trước

Dương Thị Huỳnh Như |Hệ thống thông tin sinh viên blog|

Lời của Nah ĐMCS:

“ Thù trong giặc ngoài bọn Trung Cộng cũng đang đói
Muốn đuổi được nó thì phải thay đổi trong nhà nước
Xử bọn tham nhũng và bán nước ở trong nhà trước.

Muốn chống Tàu phải diệt bọn Việt cộng trước

Đã từ lâu lắm rồi, người Quốc gia chống cộng

Đích xác là Quân - cán - chính VNCH
Vẫn nêu câu khẩu hiệu:


Muốn chống tàu xâm lăng

Trước tiên diệt nội gian việt cộng
Bây giờ tuổi trẻ ý thức được như vậy
Hãy can trường hành động
Kêu gọi nhau lập thành nhóm công tác
Phát triển mau lẹ thành thật nhiều nhóm
Sống sát cạnh đồng bào
Giúp tổ chức thành phong trào tranh đấu
Đánh duổi việt gian Lê Chiêu Thống
Giành lại chủ quyền cho toàn dân
Giành lại quyền sống - quyền làm người
Đoàn kết toàn dân chống tàu xâm lăng

Xin Hồn thiêng Sông núi

Anh linh tử sỉ – Oan hồn uổng tử
phù hộ độ trì


Cho kẻ sĩ nước Nam sớm thức tỉnh giấc mơ nồng, thôi sống đời “ cộng sinh “ thân tầm gởi, ăn bám vào bọn việt cộng tự thực dân, hút máu hút mủ dân lành vinh thân phì gia, dõng mãnh tinh tấn, đúng thẳng người lên, dìu dắt đồng bào các giới vùng lên diệt trừ bọn phản nước hại dân việt cộng, chấm dứt đêm trường tối tăm cộng sản, đưa Đất nước và Dân tộc qua cơn lầm than,

Để giải đất Việt hình Rồng lại rạng rở bên bờ biển Đông,
Để Hoàng Liên lại xinh đẹp, xuân về hoa bang nở trắng khăp núi đồi,
Để Trường Sơn hùng vĩ lại xinh như gấm dệt
Để sông Hương tình tứ, câu hò mái đẩy vẳng đưa
Để phù sa Cửu Long, ruộng ngọt câu hò êm ả
Để máu đỏ sông Hồng thôi đỏ rực vì chờ mong


Thế nào gọi là Phản Động?

Thạch Quốc Toàn |Hệ thống thông tin sinh viên blog|

Từ ‘’Phản Động’’ trong tiếng Việt bắt nguồn từ tiếng Trung Quốc. Tiếng Trung Quốc lại vay mượn từ này từ tiếng Nhật. Từ ‘’Phản Động’’ trong tiếng nhật được đọc là ‘’はんどう / handō’’ và được ghi lại bằng hai chữ Han "反動". Đây là từ người Nhật dùng để dịch từ tiếng Anh “Reactionary”. Người Trung Quốc mượn từ “Phản Động” của tiếng Nhật, khi viết vẫn viết là "反動" giống như trong tiếng Nhật nhưng khi đọc họ đọc theo âm đọc của hai chữ Hán đó trong tiếng Trung Quốc chứ không đọc theo âm đọc của Nhật. Trong tiếng phổ thông Trung Quốc ‘’Phản Động’’ 反動 được đọc là "fǎndòng". Người Việt mượn từ ‘’Phản Động’’ của tiếng Trung Quốc và đọc theo âm Hán Việt.

Thế nào gọi là Phản Động?

Từ ‘’Reactionary’’ trong tiếng Anh bắt người từ tiếng Pháp “Réactionnaire”. Từ “Phản Động” được dùng lần đầu tiên sau Cách mạng Pháp. Nhiều người ủng hộ chế độ quân chủ bị xem là phản động tức đi ngược” trào lưu tiến hóa”. Tiếng Pháp Réactionnaire mô tả sự chống đối về chính trị nhằm phục hồi một xã hội đã lỗi thời. Sau này nhiều người theo chủ nghĩa xã hội xem những người ủng hộ chủ nghĩa tư bản là “Phản Động” vì họ cho nân loại tiến lên chủ nghĩa xã hội là tất yếu của lịch sử. Trong khi đó những người ủng hộ chủ nghĩa tư bản xem mình là “bảo tồn” (hay “bảo thù”) chứ không tự gọi họ là “phản động”. Người cách mạng lại coi những người ủng hộ trào lưu khôi phục các giá trị xưa cũ như tập tục phong kiến… là “Phản Động”.

Có rất nhiều loại phản động:


Phản động là bỏ tù những người yêu nước.
Phản động là đàn áp người dân.
Phản động là bất công với dân.
Phản động là không công bằng với mọi người trong xã hội.
Phản động là trù dập những ý kiến bất đồng.
Phản động là ủng hộ ngoại bang bắt và đánh đập dân mình.
Phản động là vô cảm trước những điều đúng.
Phản động là ủng hộ những điều sai.
Phản động là đồng tình với tội ác.
Phản động là bán rẻ lương tâm.
Phản động là vô nhân tính.
Phản động là thường vào các trang mạng phá hoại.


Làng nổi của người Việt bị di dời đến nơi khó sống hơn

Huỳnh Thị Linh Kiều |Hệ thống thông tin sinh viên blog|

Hồi đầu tháng 10 năm 2015, gần 1.500 nhà bè, nhà nổi của người Việt tại tỉnh Kampong Chhnang đã di dời khỏi nơi neo đậu sang vị trí mới. Bà con ở đây cho biết ở vị trí mới, họ gặp rất nhiều khó khăn, và khó có thể duy trì cuộc sống.


(RFA Sơn Trung)

Nơi tập trung mới của gần 1.500 nhà bè này cùng năm trên con sông là một nhánh của hồ Tonlé Sap và cách xóm cũ khoảng 3km, hướng về phía Biển Hồ. Xóm mới nằm trên khúc sông dài khoảng 1km, rộng từ 700 đến 900 mét, thuộc ấp Chong Koh, phường Phsar Chhnang, thành phố Kampong Chhnang.

Làng nổi của người Việt bị di dời đến nơi khó sống hơn
Nhà nổi của người Việt tại tỉnh Kampong Chnang Campuchia
 Theo thông báo của chính quyền tỉnh Kampong Chhnang thì việc di dời sẽ được thực hiện từ ngày 10 tháng 10 và chấm dứt trước ngày 25 tháng 10 năm 2015. Tuy nhiên, chưa đến thời hạn, hàng trăm ngôi nhà bè đã tự động rời khỏi nơi neo đậu cũ, đến sáng ngày 18 tháng 10 năm 2015, Sơn Trung của đài Á Châu Tự Do thấy xóm nổi cũ chỉ còn hai nhà bè đã khóa cửa.

Việc người dân di dời sớm hơn kế hoạch được ông Sun Sovannarith, Phó Tỉnh trưởng tỉnh Kampong Chhang và là Trưởng bao chỉ đạo di dời này xem là một bằng chứng khẳng định chính sách di dời nhà bè, nhà nổi của chính quyền là đúng đắn và nhận được ủng hộ của người dân.

Ông Sun Sovannarith nói: “Kế hoạch là sẽ di dời từ ngày 10 đến ngày 25 nhưng người dân đã tích cực tham gia và họ tự làm chủ, tự nguyện và tự lo chi phí di dời. 98% người dân di dời trước thời hạn.”

Tuy vậy, khi tiếp xúc với chúng tôi, một số người dân cho biết không hề có việc họ tự di dời khỏi nơi cư trú cũ vì quá trình di dời rất tốn kém, nơi ở mới không đủ điều kiện sinh hoạt như nơi ở cũ, tuy nhiên, do quá sợ hãi trước sự đe dọa của giới chức địa phương nên bà còn phải dời nhà trước thời gian quy định.

Ông Nguyễn Văn Thông, nguyên Chủ tịch Hội Việt Kiều tỉnh Kampong Chhnang, là một trong số hộ dân dời nhà đầu tiên chia sẻ: “Ngày nay họp, chiều nay và sáng mai lùa như bầy trâu. Công an ào ào ào… Người dân ở đây rất dốt nát và đang rất sợ chính quyền. Dân nghe chính quyền làm, rồi chính quyền đưa xuống công an bốn năm mặt DP, PM(Lực lượng Cảnh sát quân sự), Công an này kia nọ, chạy dọc dọc đuổi, bà con quá sợ nên cấp tốc đi, nếu mà không cấp tốc đi thì sợ bị tội.”
Chúng tôi mang vấn đề này trao đổi với ông Tort Kimsroy, điều phối viên của tổ chức bảo vệ quyền người thiểu số tại Campuchia (MIRO), ông này thừa nhận rằng có việc người dân tự ý di dời trước thời hạn quy định của cơ quan chức năng, tuy nhiên ông khẳng định nguyên nhân không phải do người dân ủng hộ chính sách này và cũng không hề có việc chính quyền đe dọa buộc người dân phải rời khỏi nơi cư trú.

Ông Tort Kimsroy còn nói thêm lý do còn vì một số người muốn di dời trước để chiếm những vị trí thuận lợi và gần chợ hơn: “Chính quyền lên kế hoạch sẽ ra thông báo vào ngày 5 tháng 10 nhưng đêm ngày 1 tháng 10 thì người dân đã tự động rời khỏi nơi cũ đến nơi mới. Theo tôi thì có một số người đã lôi kéo họ đi trước để tìm nơi thuận lợi. Và tôi cũng nói thẳng luôn, chính Hội Việt Kiều là người tuyên truyền, lôi kéo người dân.”

Cũng như ở xóm cũ, người dân ở đây vẫn sống bằng nghề đánh bắt thủy sản và nuôi cá trong các nhà bè. Tuy nhiên, do vẫn chưa có nơi neo đậu ổn định và việc di dời được tiến hành đúng vào thời điểm bắt đầu mùa đánh bắt cá (đầu tháng 10 hàng năm) nên hiệu quả đánh bắt không cao.

Theo bà con ngư dân thì bình quân mỗi ngày một gia đình đánh bắt được từ 2 đến 5 kg cá. Với số lượng cá này thì số tiền bán được không đủ chi phí xăng dầu mang cá ra bến chợ bán nên nhiều người, nhất là những hộ dân có nhà nằm ở phía cuối xóm phải lâm vào hoàn cảnh hết sức thiếu thốn.

Chị Lê Thị Gấm có nhà nằm ở cuối xóm nổi, cách bến chợ hơn 3 km chia sẻ: “Chỗ mới vất vã hơn chỗ cũ, từ lên tới giờ mần có được gì đâu, rồi nó xa xôi. Rồi người nghèo khổ, giả tỷ như làm được hai ký lô (cá), đâu có đủ đem đi bán đâu nên để ăn luôn. Hồi trước gần, dễ hơn, người ta được một ký, hai ký, bán cũng được tiền, còn bây giờ mình ở xa vậy nè, chạy đi về là hết ba bốn (lít) dầu, rồi mần được hai ba ký lô cá làm sao mà đủ sống.”

Tuy chỉ cách trung tâm dân cư khoảng hơn 3km, vị trí neo đậu mới này nằm ở khúc sông vắng, hai bên bờ sông có đoạn ngập nước nên ở đây không có điện lưới, không có nước sạch sinh hoạt và gần như biệt lập với bên ngoài.

Những người vừa di dời cho biết hồi tháng 5 năm 2015, chính quyền tỉnh Kampong Chhang có thông báo về việc di dời làng nổi sang nơi mới nhưng đảm bảo sẽ chuẩn bị điều kiện để người dân có thể sinh hoạt và hoạt động làm ăn sau đó sẽ cho di dời. Tuy nhiên, gần 1500 hộ dân này phải dời nhà đến vị trí hoàn toàn không có sự chuần bị gì và đời sống hết sức khó khăn.

Ông Bùi Văn Ái, sinh sống nhiều đời trên nhà bè ở tỉnh Kampong Chhnang, cũng thuộc nhóm vừa bị di dời cho biết ông hoàn toàn bất ngờ trước quyết định của chính quyền và ông không còn tin tưởng chính quyền sở tại. Ông Ái chia sẻ: “Họ nói là sẽ kiếm chỗ cho mình đàng hoàng, điện nước, điện có, đường xá có, tui sống nghề cá thì phé (bến tàu, bến xuồng – tiếng Khmer) cá có, rồi tự dưng người ta thay đổi chương trình, người ta đuổi cấp tốc luôn.”

Giải thích về việc người dân phải sống trong tình trạng thiếu điện, xa chợ, không có trường học, ông Sun Sovannarith, Phó tỉnh trưởng tỉnh Kampong Chhnang, cho biết hiện nay đoạn bờ sông dẫn từ khu dân cư đến khu làng nổi mới đang bị ngập nước trong tháng 11 tới đây chính quyền sẽ tiến hành kéo điện, làm đường, xây trường, dời chợ để đảm cho bà con có điều kiện sinh sống tốt nhất.
Ông Sun Sovannarith cho biết: “Khi ở nơi cũ, bà con sống co cụm, rất mất vệ sinh và không có trật tự. Khi dời sang nơi ở mới, chúng tôi đã sắp xếp trật tự, có vệ sinh và thuận tiện trong việc quản lý hành chính. Về việc thiếu thốn điện, chúng tôi sẽ bàn bạc với cơ quan chuyên môn nối điện đến đó. Song song với đó, chúng tôi cũng sẽ san lấp, làm đường lớn và mang bến tàu gần họ, tiếp theo nữa, chúng ta sẽ làm chợ ngay cạnh họ.”


Theo thông tin từ chính quyền tỉnh Kampong Chhnang thì việc di dời này nằm trong kế hoạch chỉnh trang đô thị năm năm từ năm 2015 đến năm 2019 và là bước thứ hai của bảy bước trong kế hoạch đưa người dân lên định cư trên bờ, xóa bỏ nhà bè, nhà nổi trên các nhánh của sông Mekông.

Đảng csVN xứng danh là bọn Bán Nước và Buôn Dân !

Châu Thị Thúy An |Hệ thống thông tin sinh viên blog|

Sau khi khai thác gần như cạn kiệt tài nguyên thiên nhiên ban tặng, giờ đây đảng tiếp tục bán dân đi làm lao nô xứ người, thật thảm thương cho Dân Tộc Việt Nam !

Việt Nam hy vọng Hồng Kông tiếp nhận người lao động giúp việc nhà (VOA)

Tổng lãnh sự Việt Nam tại Hồng Kông và Macau Hoàng Chí Trung đang vận động chính quyền đặc khu Hồng Kông cấp thị thực cho người Việt sang làm giúp việc nhà.
Ông hy vọng việc này sẽ trở thành hiện thực trong vòng một hoặc hai năm tới.
Ông Trung cho biết, đã nói chuyện với các quan chức từ Bộ Lao động và Sở Di trú Hồng Kông về việc cho phép người Việt làm giúp việc nhà nhiều lần kể từ khi ông đảm nhiệm chức vụ cao nhất hồi năm ngoái.


Ông Trung cho biết trong một cuộc phỏng vấn: “Tôi đã nói với họ nhiều lần rằng Việt Nam hiện nay đã khác. Chúng tôi có nền kinh tế tốt trong vòng 30 năm qua. Người dân không đến và [trở thành] người tị nạn nữa”.

Hiện nay, chính quyền Hồng Kông không cho phép người dân từ Việt Nam, Trung Quốc đại lục, Macau, Đài Loan, Afghanistan, Campuchia, Cuba, Lào, Bắc Triều Tiên hay Nepal sang làm giúp việc gia đình.

Ông Trung cho biết, ông tin rằng chính quyền Hồng Kông có lệnh cấm bởi vì những vấn đề mà người tị nạn Việt Nam mang đến từ những năm 1970 và 1980.
Trong những năm đó, khoảng 250.000 người đã rời bỏ đất nước đến Hồng Kông sau chiến tranh Việt Nam khiến tình trạng bạo động trở nên phổ biến.
Năm 1995, hàng ngàn người Việt tị nạn đã nổi loạn trong khi được chuyển trại, làm bị thương khoảng 200 cảnh sát và người tị nạn.

Đảng csVN xứng danh là bọn  Bán Nước và Buôn Dân !
Tổng lãnh sự Việt Nam tại Hồng Kông và Macau Hoàng Chí Trung. Ảnh chụp màn hình trang web South China Morning Post.
"Phải mất nhiều năm để những người tị nạn được chuyển đến Mỹ, Úc, Châu Âu, hoặc hồi hương về Việt Nam", ông Trung nói. "Đó là lý do tại sao [chính quyền Hồng Kông] cẩn thận trong việc cấp visa lao động cho người Việt".
Khi ông Trung đề nghị các quan chức Hồng Kông nên dỡ bỏ lệnh cấm, họ đã không từ chối.

Ông nói thêm: “Họ không nói không, nhưng họ nói họ cần thêm thời gian để phối hợp với nhau. Nhưng tôi biết rằng họ vẫn còn sợ người Việt đến đây và không trở về nữa”.
Một phát ngôn viên của Cục An ninh cho biết, chính phủ hiện chưa có kế hoạch để người Việt Nam làm giúp việc gia đình ở Hồng Kông.
Ông cho biết: “Chính phủ sẽ thường xuyên xem xét các chính sách nhập cư, bao gồm cả người giúp việc nước ngoài, để chắc chắn rằng những chính sách này phù hợp với hoàn cảnh hiện tại và nhu cầu của Hồng Kông”.
Tuy nhiên, ngay cả khi nền kinh tế của Việt Nam đã ổn định trong vài thập kỷ sau chiến tranh, vẫn có nhiều người nhập cư bất hợp pháp vào Hồng Kông trong vòng hai năm qua.

Ông Trung cho biết số lượng người Việt bị bắt vì cư trú bất hợp pháp tại Hồng Kông đã tăng gấp đôi từ 500 người trong năm 2013 lên khoảng 1.000 người trong năm 2014. Ông cũng cho rằng trường hợp bị bắt trong năm nay sẽ vào khoảng 1.000 người.
Theo các số liệu mới nhất của Cục Quản lý lao động ngoài nước (Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội Việt Nam), trong 6 tháng đầu năm 2015 đã có 56.173 lao động Việt Nam đi làm việc ở nước ngoài.

Đài Loan là thị trường tiếp nhận nhiều lao động Việt Nam nhất với 7.505 người, tiếp theo là Nhật Bản, Hàn Quốc, Malaysia, Saudi Arabia, Qatar và các thị trường khác.


Thế nào là thành phần phản động và thế nào là các thế lực thủ địch tại Việt Nam?

Thạch Quốc Toàn |Hệ thống thông tin sinh viên blog|

Bất ổn xã hội và chính trị tại Việt Nam ngày hôm nay và bấy lâu nay… nguyên nhân xuất phát từ đâu…? và cái gọi là thế lực phản động và thù địch mà các vị lãnh đạo Đảng, lãnh đạo Nhà nước cộng sản và chính quyền các cấp tại Việt Nam vẫn thường áp đặt đối với các thành phần bất đồng chính kiến trong nước… các Nhà hoạt động Tôn giáo, xã hội và nhân quyền… hoặc đối với những ai có suy nghĩ, thái độ hay hành vi đi ngược lại với chủ trương,chính sách, và đường lối cai trị độc tài độc đảng của chế độ cộng sản cầm quyền hiện nay tại Việt Nam… bao gồm cả thành phần đảng viên đảng cộng sản Việt Nam đã giác ngộ, sinh viên học sinh và người dân xuống đường thể hiện lòng yêu nước chống kẻ thù xâm lược Trung quốc..v..v … sẽ được định nghĩa và hiểu như thế nào… đặc biệt là trong bối cảnh hiện tình đất nước hiện nay đang với xu hướng và trào lưu hình thành, mở rộng và phát triễn các phong trào, hình thức, diễn đàn… cũng như các Tổ chức Dân chủ xã hội…?

Thế nào là thành phần phản động và thế nào là các thế lực thủ địch tại Việt Nam?
Công An  Việt Nam luôn là nỗi kinh hoàng đối với người dân
Thật là bất công và phi lý khi các từ ngữ “Thế lực thù địch và phản động”… chỉ được hiểu và được định nghĩa một cách méo mó và vội vàng như thế… mà không tìm hiểu rõ nguồn cơn và căn nguyên sự việc của nó. Điển hình như trong các cuộc xuống đường biểu tình chống hành vi gây hấn và xâm lược biển đảo của Việt Nam từ chính quyền cộng sản Trung quốc… hay những bài hát thể hiện lòng yêu nước, yêu quê hương dân tộc của các nhạc sĩ yêu nước hiện đang bị cầm tù Nhạc sĩ Việt Khang và Nhạc sĩ Trần Vũ Anh Bình… hoặc các Nhà đấu tranh cho Tự do Tôn giáo… cho Tự do Dân chủ và Nhân quyền đang bị cầm tù hiện nay bao gồm Linh Mục Nguyễn Văn Lý, Mục sư Nguyễn Công Chính và các bạn thanh niên trẻ Công giáo và Tin Lành tại Nghệ An…v…v… thậm chí ngay cả đến lời kêu gọi thay đổi và phát huy dân chủ từ các vị đảng viên đảng cộng sản Việt Nam hay các Nhà cách mạng lão thành… cũng đều không thoát khỏi các ngôn từ “Thế lực thù địch và phản động”…!!!

Thế nào là thành phần phản động và thế nào là các thế lực thủ địch tại Việt Nam?
Làm khổ người dân và làm nghèo đất nước... mới là thế lực thù địch và phản động

Như vậy các từ ngữ ” Thế lực phản động và thù địch”… mà giới cầm quyền cộng sản tại Việt Nam hiện nay vẫn thường gọi nói trên phải hiểu như thế nào mới đúng… và những ai hoặc những hành vi như thế nào mới chính xác bị liệt vào thành phần nói trên…? với bản thân tôi, dù không được học cao hiểu rộng… nhưng với quan điểm hết sức đơn giản, mộc mạc và dễ hiểu… thì bất kỳ thành phần nào trong xã hội… bất kỳ những ai có hành vi gây khốn đốn cho người dân… cho cộng đồng xã hội… và làm nghèo đất nước… thì thành phần đó và con người đó… chính là thành phần phản động và thù địch. Trên thực tế Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã luôn sẵn sàng quy chụp các ngôn từ “Thế lực phản động và thù địch” lên đầu mọi người nhưng lại không thể chứng minh được một cách rõ ràng cụ thể rằng những con người này đã làm khổ người dân như thế nào… và đã làm nghèo đất nước ra sao… hay đã gây thiệt hại như thế nào cho cộng đồng xã hội…?



Nhưng ngược lại, người dân lại sẵn sàng chứng minh được các hành vi làm khổ người dân, gây bất ổn xã hội và làm nghèo đất nước từ phía giới lãnh đạo cầm quyền Nhà nước cộng sản Việt Nam hiện nay… qua những con số cụ thể về những đồng bào Việt Nam bị công an Việt Nam và chính quyền các cấp hành hung và tra tấn đến chết sau khi bị mời lên làm việc tại đồn cảnh sát hay các trại tạm giam… qua các video quay cận cảnh các chiến sĩ công an giao thông Việt Nam đang làm luật và nhận hối lộ… và nghiêm trọng hơn nữa là các hành vi mờ ám của các nhà lãnh đạo Nhà nước cộng sản Việt Nam liên quan đến chủ quyền lãnh thổ và lãnh hải của Việt Nam với Nhà cầm quyền cộng sản Trung quốc… điển hình như tại Hội nghị Thành đô năm 1990… Công hàm bán nước của Thủ tướng Việt Nam Phạm Văn Đồng năm 1958..v…v… đó mới chính là những hành vi và là những con người đáng bị liệt vào cái gọi là”Thành phần phản động hay thế lực thù địch” tại Việt Nam…

23 điều vô lý chỉ có ở Việt Nam dưới sự lãnh đạo của đồng chí X

Huỳnh Thị Linh Kiều |Hệ thống thông tin sinh viên blog|

Ở Việt Nam có những thứ và những điều vô cùng vô lý nhưng vì những thứ đó đang ở Việt Nam nên ai cũng cho rằng nó có lý và không có vấn đề gì. Có những thứ và những điều mà chỉ có ở Việt Nam, không có nước nào có. Hy vọng nhiều người sẽ nhận ra. Danh sách như sau:

23 điều vô lý chỉ có ở Việt Nam dưới sự lãnh đạo của đồng chí "X"
Ảnh Chụp trên đường tp Sài Gòn
1. Sổ hộ khẩu. Trên thế giới chỉ có 3 nước áp dụng chính sách này, cả 3 nước đều là 3 cường quốc của thế giới, là thiên đường. Đó là Việt Nam, Trung Quốc và….Bắc Hàn. Tôi thật sự không hiểu nổi mục đích của cái sổ hộ khẩu là gì, trừ việc làm mồi kiếm ăn cho mấy anh chị Công An. Nếu bạn nào có thế giải thích trong 1 câu “tại sao chúng ta lại có sổ hộ khẩu” tui chết liền. Ở xứ khác khi sinh ra chỉ có giấy khai sinh rồi lớn lên làm cái thẻ, hộ chiếu. Vài nước thì dùng bằng lái xe làm chứng minh. Muốn đi đâu thì đi, nước của mình mà. Tại sao mỗi lần chuyển địa phương là phải đi khai tạm trú, kt3. Mấy cái này là gì tui hiểu tui chết liền.

2. Đi mua xe đi đăng ký tên mình phải dùng sổ hộ khẩu về đăng ký tại nơi thường trú (nơi đăng ký hộ khẩu). Nó vô lý ở chỗ này. Bạn là dân Lạng Sơn chuyển công tác vô làm ở Cà Mau, bạn muốn mua xe máy và đứng tên bạn, lỡ xe có bị trộm thì người ta biết xe đó là của mình. Nhưng ở Việt Nam thì nếu mua ở Cà Mau thì dân Lạng Sơn phải chở xe về Lạng Sơn đăng ký. Có cái nước nào khác trừ Việt Nam làm vậy không? Có ai biết thì nói nha, tại tui khờ lắm, hiểu biết về thế giới bên ngoài Việt Nam kém nữa.

3. Cảnh sát giao thông kiểm tra xe nếu không có đủ giấy tờ sẽ bị giam xe. Tại sao người lái xe phải chứng minh xe đó là của người lái? Sao CSGT không chứng minh điều ngược lại. Phi logic. Còn việc giam xe thì tui chưa biết xứ nào khác làm vậy hết.

4. Thuế “chuyển đổi mục đích sử dụng đất”. Tui chưa biết xứ nào khác có cái thuế quái dị như vậy. Đây là loại thuế làm cản trợ quá trình công nghiệp hóa của đất nước. Bạn là một nông dân có 100 mét vuông đất nông nghiệp. Bạn muốn dùng 50m2 đó để xây cái hang. Bạn phải đi tới Sở Tài Nguyên Môi Trường nộp đơn chuyển đổi mục đích sử dụng đất. Số tiền đó cộng với bôi trơn đút lót thì gần bằng giá bán thị trường rồi. Thế thì bạn phải bán đi 50 m2 còn lại. Nghĩa là cái thuế này làm mọi thứ liên quan tới đất đai mắc gấp đôi. Một trong những thứ khùng điên nhất.

5. Đi nộp giấy tờ phải đi công chứng rồi phải có con tem xác nhận. Đã vậy còn phải xin xỏ mấy bé mấy *** ** làm hành chính nữa chứ.

6. Đi “xin” việc ở cơ quan nhà nước, công ty quốc doanh và một số công ty tư nhân phải nộp “sơ yếu lý lịch”. Sơ yếu lý lịch yêu cầu bạn phải ghi rõ về gia đình và bản thân: Trước và sau 1975 đã và đang làm gì. Tui và gia đình tui làm gì trước sau 1975 thì liên quan gì tới năng lực yêu cầu của công việc?

7. Đi làm từ thiện phải (nộp đơn) “xin phép” Ủy Ban Nhân Dân và Mặt Trận Giải Phóng địa phương. Trời ơi, đã đi từ thiện, là bỏ tiền túi mình ra cho người khác, đã vậy còn phải đi xin giấy phép là sao? Độc Lập Tự Do Hành Phúc đâu rồi?

8. Tham gia các giải thể thao ở tỉnh (và vài thành phố) phải có hộ khẩu và sổ tạm trú ở đó. Thể thao Thái Lan đang phát triển với quy mô chinh phục Châu Á. Trong khi đó ở Việt Nam các nhà làm thể thao hỏi: “Hộ khẩu con đâu?” Thấy có ngu không?

9. Đi du lịch hoặc ở khách sạn nhà nghỉ phải đưa hộ chiếu hoặc Chứng Minh Thư cho tiếp tân. Ở xứ khác tui chỉ trình cái thẻ Master hoặc Visa. Nếu đưa hộ chiếu thì họ photocopy xong rồi đưa lại chứ không giữ. Tui chưa biết cái xứ nào làm vậy, trừ Việt Nam.

10. Trước giải, buổi, hội hay chương trình gì cũng phải giới thiệu danh sách mấy quan có mặt. Đã vậy danh nghĩa dài dòng lê thê. Có cần phải đọc tên từng người một, chờ từng người một đứng dậy ngồi xuống không. Tui thật sự không hiểu cái logic. Tui chưa bao giờ thấy một giải hay trận thể thao nào ở nước ngoài làm vậy.

11. Các trung tâm thể thao trưng khẩu hiệu “rèn luyện thể thao theo giương Bác Hồ vĩ đại”. Sao xứ Mỹ không trưng khẩu hiệu “tập luyện theo gương George Washington vĩ đại”? Bác Hồ hồi đó có tập thể thao mà sao tui không biết ta. Chuột cơ tay đô nữa, giờ tui mới biết. Phải ráng tập để nói theo gương Bác Hồ Vĩ Đại mới được.
12. Tất cả các giấy tờ hành chính pháp lý phải có dòng chữ này ở trên “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam – Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc”. Giấy xin phép nghỉ học cũng vậy, giấy báo cáo cũng vậy luôn. Xứ khác có vậy không ta?

13. Đi toilet ở Bến Xe (Miền Đông, Miền Tây, tỉnh, thành phố) mỗi lần phải trả 2,000 VND.

14. Toilet công cộng thường không có giấy vệ sinh. Vậy người ta dùng gì để chùi *** ta?
15. Làm xong cái hội thảo hay chương trình gì lớn chút cũng phải nói: “Cảm ơn các lãnh đạo đã tạo điều kiện.”

16. Quân Đội đi làm kinh tế: Viettel, MB Bank, Xăng Dầu Quân Đội, Binh Đoàn 318 Dầu Khí. Tui thật sự không hiểu. Quân đội gì mà làm kinh tế kinh doanh?

17. Quân Đội tham gia thể thao thành tích chuyên nghiệp. Tui chưa biết quân đội nước nào khác làm vậy.

18. Cảnh Sát Nhân Dân tham gia thể thao thành tích chuyên nghiệp.

19. Quân Đội phong hàm sĩ quan cho vận động viên đạt thành tích. Mặc dù chưa bao giờ qua trường lớp đào tạo sĩ quan, chưa bao giờ có kinh nghiệm cầm lính, chưa bao giờ có kinh nghiệm chiến trường. Hàm sĩ quan vô nghĩa vậy sao? Bạn là cha mẹ thì có cho con mình vô cái quân đội như vậy không? Vận động viên đạt thành tích thể thao thì liên quan gì tới phong hàm sĩ quan quân đội? Tui chưa biết quân đội xứ nào khác làm vậy hết.

20. Đi xin việc làm vô mấy cơ quan nhà nước hay quốc doanh phải lót tiền, cả trăm triệu hơn chứ không kém. Có xứ nào khác làm vậy không ta?

21. Đánh thuế kinh doanh trên facebook. Cái này miễn ý kiến.


22. Sinh viên học ĐH hay CD cũng phải học 1.5 năm lý thuyết kinh tế triết học Marx – Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh. 1.5 năm của cuộc đời mà sinh viên sẽ không lấy lại được.

Ý nghĩa thật sự của hai chữ “phản động” đã bị bóp méo như thế nào?

Thạch Quốc Toàn |Hệ thống thông tin sinh viên blog|

Anh có thể kết tội tôi phản Đảng. Tội ấy tôi xin nhận. Nhưng đừng suy diễn rằng phản Đảng là phản quốc và kết tội tôi chống lại đất nước. Đó là sự xúc phạm ghê gớm nhất đối với mỗi con người Việt Nam còn giữ trong mình lòng tự hào và sự khắc khoải chờ mong về tương lai dân tộc.

Đã theo dõi nhiều cuộc tranh luận trên diễn đàn BBC, tôi nhận thấy những ai bênh vực cho chế độ hiện hành thường kết luận những ý kiến khác là “phản động”, hoặc “nói xấu tổ quốc”. Ở đây tôi xin mạn phép nói về nội hàm của hai chữ này.
Ý nghĩa thật sự của hai chữ “phản động” đã bị bóp méo như thế nào?
Đồng chí ''X'' buôn nước bán dân cho Tàu
Từ điển Hán Việt Thiều Chửu trang 55 định nghĩa: “Động (1) động, bất cứ vật gì, không bàn là tự sức mình, hay tự sức khác mà chuyển sang chỗ khác, đều gọi là động”. “Phản” có khá nhiều nghĩa, nhưng có thể hiểu đơn giản là chống lại, đi ngược lại. Kết hợp hai chữ này ta có một định nghĩa về ngôn ngữ học như sau: Phản động là chống lại với sự thay đổi do tác động của nội lực hay ngoại lực khách quan. Ví dụ như nếu tồn tại một nguyên tử đứng yên không chuyển động thì nó phản động, vì bản thân nó và sức hút của những nguyên tử khác tạo ra những lực bắt nó phải chuyển động.
Chế độ phong kiến Việt Nam ở vào những năm 1900 là phản động vì nó không chịu thay đổi trong khi sự vận động của xã hội Việt Nam cũng như những biến động của tình hình thế giới tạo ra những lực tác động bắt nó phải thay đổi một cách khách quan.
Kinh tế chính trị Mác Lênin là phản động vì nó hầu như không thay đổi trong khi đối tượng nghiên cứu của nó là các phương thức sản xuất, nhất là phương thức sản xuất TBCN đã thay đổi quá nhiều từ thời kỳ của Mác đến bây giờ.
Trình độ văn minh có thể được đo bằng mức độ bạo lực mà một chế độ sử dụng. Bằng việc phải viện đến bạo lực, nhiều chế độ đã thể hiện sự phản động của mình khi chống lại xu thế khách quan của xã hội là đối thoại thay cho đối đầu. Chính quyền Mĩ là phản động vì đã đem quân đến xâm lược Iraq, các tổ chức Hồi giáo cực đoan là phản động vì nó cổ súy cho bạo lực, đổ máu. Chính quyền cộng sản Bắc Kinh là phản động khi kéo xe tăng quân đội vào đàn áp những trí thức bất mãn tại quảng trường Thiên An Môn. Cũng như thế, chế độ cầm quyền Hà Nội đã thể hiện sự phản động rõ rệt khi họ tuyên truyền cho những tư tưởng đã lỗi thời đến 150 năm như triết học Mác, tư tưởng đấu tranh giai cấp với bạo lực là yếu tố chủ đạo.
Trong thế giới ngày nay, hội nhập đã là tư tưởng chính trong mọi mối quan hệ kinh tế đối ngoại. Việt Nam đang phấn đấu gia nhập WTO là một động thái tiến bộ của giới lãnh đạo. Với những gì mà nhân dân Việt Nam đang cố gắng thể hiện, việc gia nhập WTO sẽ chỉ còn là sớm muộn mà thôi. Tuy nhiên cuộc chơi nào cũng có những quy tắc của nó và những thành viên không có cách nào khác là phải chấp nhận và thực thi những quy tắc ấy một cách tuyệt đối. Dân chủ cũng là một trong những quy tắc ấy và nó đang là một trong những lực chính kéo Việt Nam ra khỏi pháo đài bảo thủ, giáo điều của chủ nghĩa Mác. Tuy vậy, Việt Nam chưa thấy có động thái gì là tiếp thu những tư tưởng mới (HS-SV vẫn phải học một tư tưởng duy nhất là chủ nghĩa Mác) và tình hình dân chủ tại Việt Nam vẫn chưa có thay đổi nào, qua đó chính quyền Hà Nội đã thể hiện sự phản động rõ rệt.
Ở Việt Nam, từ xưa đến nay người ta thường đánh đồng (một cách vô thức) “phản Đảng”, “phản quốc” với “phản động”, những người không tán thành đường lối của Đảng thì ngay lập tức bị coi là phản động, chống lại tổ quốc và bị người ta tránh như tránh hủi, vì không muốn mang vạ vào thân. Đảng đã bóp méo ý nghĩa thực sự của hai chữ “phản động”, gán cho nó những ngữ nghĩa mà Đảng muốn. Không ngạc nhiên nếu có ai đó gọi tôi là “phản động” vì những gì tôi đang viết ra, không phải vì họ cực đoan khuynh tả, mà là vì từ nhỏ họ đã được giáo dục rằng: Đảng nói ai phản động thì người đó là phản động, đảng nói ai tiến bộ thì người đó là tiến bộ.
Tiêu chuẩn để đánh giá tính phản động hay tính tiến bộ phải là thực tế khách quan. Tuy nhiên trong chế độ cộng sản, người ta sử dụng tư tưởng của Đảng như một chân lý tuyệt đối, một tấm gương để soi vào đó và quyết định xem ai, ý kiến nào là phản động hay không phản động.
Đương nhiên khi tư tưởng của Đảng thay đổi thì cách đánh giá này cũng bị thay đổi theo. Trước năm 86, nếu có ai nói rằng cần chấp nhận sự đa nguyên về thành phần kinh tế thì sẽ bị coi là phản động, phản quốc, xét lại cơ hội. Nhiều người như ông Kim Ngọc – Bí thư tỉnh ủy Vĩnh Phúc đã phải trả giá do sự đổi mới trong tư tưởng của mình, khi ông cho khoán chui để cứu đói cho dân. Sau Đại hội 6, Đảng chấp nhận đa nguyên kinh tế, thì ông lại được đề cao như một Đảng viên chân chính, một người yêu nước vĩ đại,… Những tư tưởng cũ không chấp nhận những thành phần kinh tế đứng ngoài nhà nước và tập thể, thì bây giờ lại bị coi là phản động.
Trước đây ta có các cải cách cải tạo tư bản tư doanh, CCRĐ với tư tưởng chủ đạo là tiêu diệt tận gốc mọi mầm mống của CNTB, thì nay Đảng còn dự định cho Đảng viên làm kinh tế không giới hạn, nói trắng ra là cho phép các đảng viên cộng sản trở thành các nhà tư bản! Các nguyên tắc ngày hôm qua đã trở nên đảo ngược vào ngày hôm nay và chắc rằng sẽ còn thay đổi hơn nữa vào ngày mai. Biết đâu những người mà hiện đang bị coi là phản động như các ông Đỗ Nam Hải, Hoàng Minh Chính, Đặng văn Việt, Nguyễn thanh Giang, lại trở thành những “nhà cải cách”, “người đại diện trung thành cho lợi ích của nhân dân” vào thời điểm có những tư tưởng tiến bộ trong hoạt động của Đảng một ngày nào đó?
Những người dám đưa ra những ý kiến cá nhân của mình trên BBC này, tôi cho rằng đều vì một lý tưởng cao đẹp vì sự phát triển của Tổ Quốc, chỉ có điều mỗi người có cách nhìn nhận và giải pháp khác nhau mà thôi. Những ai muốn đất nước dân chủ hơn, muốn đa đảng đa nguyên, chắc chắn không phải vì động cơ xấu. Những người cổ vũ cho chế độ hiện hành chắc cũng không ngoài mong muốn đất nước được ổn định, phát triển. Không có ai là người “bán nước”, “nói xấu tổ quốc ở đây cả”. Những kết luận vội vàng đó là hết sức nghiêm trọng đối với tự ái và sĩ diện của mỗi người.

Anh có thể kết tội tôi phản Đảng. Tội ấy tôi xin nhận. Nhưng đừng suy diễn rằng phản Đảng là phản quốc và kết tội tôi chống lại đất nước. Đó là sự xúc phạm ghê gớm nhất đối với mỗi con người Việt Nam còn giữ trong mình lòng tự hào và sự khắc khoải chờ mong về tương lai dân tộc.

Most Popular

Bài đăng phổ biến

Most read this month